KHÁM PHÁ BẬT MƯỚP SỰ NGHIỆP CỦA NGƯỜI CHA RỂ ĐƯỢC MỖI PHỤ NỮ NGƯỠNG MỘ CAM KẾT!

KHI TÌNH THÂN GÂY NÊN SỨC MẠNH GIẢN ĐƠN, CHỈ VỚI MỘT CHIẾC PHÒNG 5M²

TRONG NHỮNG KHU DÂN CƯ THỐN THỊ, CUỘC SỐNG CỦA NHỮNG NGƯỜI LAO ĐỘNG NGOẠI TỈNH VẪN LẬP LẠI NHIỀU KHÓ KHĂN

Trong thành phố Thâm Quyến sôi động, bên cạnh những tòa cao ốc rực rỡ ánh đèn, vẫn tồn tại những khu trọ chật hẹp, xuống cấp, nơi những người lao động ngoại tỉnh phải chen chúc để mưu sinh. Câu chuyện của bà Lý, một người phụ nữ quê Hà Nam, là một ví dụ điển hình phản ánh phần nào cuộc sống khắc nghiệt ấy.

PHÒNG TRỌ CHỈ VỪN VẸN 5 MÉT VUÔNG

Bà Lý nay đã ngoài sáu mươi. Sau khi chồng qua đời, bà chọn cách không làm phiền con gái và gia đình của họ, mà cố bám trụ lại Thâm Quyến để kiếm sống bằng những công việc nhỏ như rửa bát thuê, quét dọn. Tiền công kiếm được không nhiều, bà thuê một căn phòng trọ chỉ rộng khoảng 5 mét vuông trong khu dân cư cũ kỹ.

Căn phòng bé nhỏ đến mức vừa đặt chiếc giường sắt đơn đã gần như không còn chỗ để di chuyển. Bên cạnh đó là chiếc bàn gấp dính vào tường, mở ra thì không thể đi lại. Quần áo của bà treo đơn sơ trên dây kẽm mắc ngang đầu giường.

Điều khiến bà khổ tâm nhất chính là việc căn phòng không có nhà vệ sinh riêng. Hệ thống chung của dãy trọ gồm gần mười phòng phải dùng chung một WC công cộng ở cuối hành lang. Mùa nắng thì dễ chịu hơn, nhưng mùa mưa ẩm ướt, việc đi lại càng trở nên khó khăn.

Bà Lý đã quen sống qua ngày qua tháng, nói với con gái: “Mẹ ở thế này quen rồi, chỉ cần có chỗ ngủ, có bữa cơm là đủ.” Con gái thương mẹ, nhiều lần muốn đưa bà về sống chung, nhưng bà sợ làm phiền và lo con rể không thoải mái, nên cứ khéo léo từ chối.

KẾT CỤC KHI MƯA ĐÁO ẬP, PHẢI ỨNG PHÓ KHÓ KHĂN

Vào một đêm cuối hè, Thâm Quyến mưa như trút nước. Nước từ mái tôn chảy xuống ầm ầm, hành lang khu trọ ngập sâu trong nước. Cửa nhà vệ sinh chung ở cuối dãy bị tắc, bốc mùi hôi thối, không thể sử dụng. Bà Lý, vì đau khớp gối lại mệt mỏi, không thể lê chân đi ra xa, chỉ biết dựa vào tường trong căn phòng nhỏ bé của mình, lòng đầy buồn bã, tủi thân.

Con gái bà gọi điện, nghe giọng yếu ớt của mẹ, cô hoảng sợ, nhất là khi biết bà không thể ra khỏi phòng để đi vệ sinh. Trong hoàn cảnh đó, người cuối cùng có thể giúp đỡ chính là chồng cô, Trương Vĩ.

Trương Vĩ, một công nhân cơ khí trầm tính, khi nghe vợ kể về tình cảnh của mẹ vợ, anh không chần chừ, đội mưa đến khu trọ. Khi mở cửa, anh bất ngờ trước căn phòng bé như chiếc hộp, tường ẩm ướt, giường chiếm toàn bộ không gian, mẹ vợ co ro ngồi phía mép giường. Vẻ mặt bà lúng túng, vừa ngại vừa tủi thân.

“Bác à, mẹ già rồi, thật sự không chịu nổi thế này nữa,” bà Lý nghẹn ngào nói.

Chứng kiến cảnh đó, Trương Vĩ cảm thấy xót xa, anh trấn an: “Mẹ yên tâm, con sẽ nghĩ cách.”

TƯƠNG LAI KHÁC BIỆT NHỜ HÀNH ĐỘNG CHÂN THÀNH

Ngày hôm sau, Trương Vĩ xin nghỉ làm nửa ngày, dành thời gian đi mua sắm vật liệu và tự tay lắp đặt một nhà vệ sinh di động nhỏ gọn trong căn phòng của bà Lý. Một chiếc thùng nhựa lớn, ống dẫn nước, vài tấm ván gỗ, và tấm nhựa che chắn được anh tận dụng để tạo thành hệ thống vệ sinh mới. Đồng thời, anh dựng tạm một vách ngăn bằng tấm nhựa ở góc phòng, giúp bà có không gian riêng tư hơn khi sử dụng.

Hành động này nhanh chóng gây chú ý trong cả dãy trọ. Hàng xóm trêu đùa: “Chắc chắn đây là người con rể hiếu thảo nhất thế giới rồi,” hoặc “Chỉ có trên phim mới thấy cảnh này.” Một số người khác khâm phục: “Anh ấy coi mẹ vợ như mẹ ruột của mình thật sự.”

Khi công trình hoàn thành, bà Lý không giấu nổi xúc động. Bà ngồi lặng lẽ, rơi nước mắt, nói: “Mẹ không nghĩ đến việc có thể được con rể quan tâm chăm sóc như vậy. Mẹ đã sợ làm phiền, nhưng giờ nhìn thấy căn phòng thật sự khác biệt, mẹ cảm thấy ấm lòng vô cùng.”

TRÍCH ĐỌC TỪ TỘI NGƯỜI TRONG KHU, GỬI LÊN MẠNG

Câu chuyện nhanh chóng lan truyền trong cộng đồng khu trọ và mạng xã hội, nhận được nhiều lời khen ngợi. Nhiều người bày tỏ cảm phục sự hiếu thảo của Trương Vĩ, coi đó như một hình mẫu về tình cảm gia đình chân thành.

Chỉ qua hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa, người ta nhận ra rằng giữa đời sống phố thị hối hả, tình thân vẫn có thể tỏa sáng từ những điều giản dị nhất. Một căn phòng nhỏ 5 mét vuông trở nên ấm áp hơn nhờ tấm lòng chân thành và sự quan tâm chân thực của những người thân yêu.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *