KHÂU CHUYỆN ĐẲNG CẤP – CHỦ NHÂN ĐIỂM 2 RA SAO SAU MỐI NGỌT NGÀO?

BỨC TRANH TUỔI HỌC TRÒ: KHI NHẬN ĐIỂM LOW LÀ MỘT “BÁU VẬT” GÂY CƯỜI NGHIÊNG NGẢO

Thời đi học, chắc chắn ai cũng từng trải qua cảm giác tim đập thình thịch khi nhận điểm thấp. Cái số đỏ chót trên đầu giấy thi như một vết thương lòng, khiến nhiều học trò rơi vào trạng thái lo lắng, cố gắng giấu đi bằng đủ trò: nhét sâu vào cặp, “quên” mang bài về, hay thậm chí đổ lỗi cô chưa chấm xong. Những ký ức đó vừa đáng sợ lại vừa buồn cười, trở thành một phần không thể thiếu của tuổi học trò.

Gần đây, cộng đồng mạng đã có phen cười nghiêng ngả khi vô tình phát hiện một “báu vật” học đường đầy hài hước. Người chủ mới của chiếc bàn học cũ đã phát hiện trong ngăn kéo một tờ giấy ố vàng, kẹp chặt. Mở ra xem, đó là bài kiểm tra điểm 2 của một học sinh tên Tuấn, làm từ ngày 31/1/1997 – đã “ẩn mình” suốt 28 năm trời, như một khoảnh khắc độc đáo của thời gian.

Bài kiểm tra này là của môn Ngữ pháp lớp 8, với thời gian làm 15 phút. Ở góc trên của tờ giấy vẫn còn rõ nét lời phê bằng mực đỏ của giáo viên: “Không thuộc bài. Lười học. Chép phạt định nghĩa câu 1, 2 50 lần.” Chữ viết nghiêng nghiêng, mực tím đã nhòe theo thời gian, nhưng những lời phê này vẫn còn rõ ràng như một chứng tích sống động của một thời học trò háo hức, lo lắng.

Chủ nhân mới của chiếc bàn hài hước chia sẻ: “Mới mua được cái bàn học cũ, bất ngờ tìm thấy bí mật anh Tuấn chôn giấu suốt mấy thập kỷ. Thời điểm đó, ngày này cũng là ngày ông Công ông Táo, thầy cô còn tặng con ngỗng, có lẽ anh ấy vẫn còn nhớ rõ từng cái chi tiết đó.” Câu chuyện này khiến nhiều người không khỏi bật cười, nhớ về những kỷ niệm nhỏ nhưng đầy ý nghĩa của thời học sinh.

Các cư dân mạng ngay lập tức để lại hàng loạt bình luận vui nhộn và xúc động. Người thì kể lại chuyện từng giấu sổ điểm thấp, người thì giả chữ ký của cha mẹ để qua mặt cô chủ nhiệm, hay chuyện bị điểm kém mà cố tình che giấu để tránh bị mắng. Những chia sẻ đều gợi nhớ đến cảm giác hồi hộp sợ hãi khi nhận điểm thấp, nhưng cũng là những bài học về trung thực, về sự trưởng thành qua từng trải nghiệm nhỏ trong đời học trò.

Chuyện về bài kiểm tra bị giấu suốt 28 năm không chỉ khiến người ta bật cười mà còn như một lời nhắc nhẹ rằng, để tránh rơi vào tình cảnh lo lắng mỗi khi điểm số thấp, giải pháp tối ưu vẫn là phải học hành tử tế và nắm vững kiến thức. Giấu bài chỉ là giải pháp tạm thời, còn kiến thức thì không thể giấu mãi, sớm muộn gì cũng sẽ bị “lộ tẩy.”

Với câu chuyện này, người đọc thấy rõ hơn về ký ức tuổi thơ chân thực, nơi mà những bài kiểm tra, những điểm số thấp đều trở thành những kỷ niệm đáng quý. Hãy hỏi chính mình, chàng Tuấn năm 1997, nếu có thể nghe được câu chuyện này, anh có còn tự tin giữ bí mật không? Thật dễ dàng để giấu đi những điểm số kém, nhưng kiến thức thật sự phải xây dựng qua thời gian, qua sự nỗ lực mỗi ngày. Và một chuyện nhỏ như vậy đã đủ để sống lại phần nào ký ức đẹp của tuổi học trò, để thêm trân quý những tháng ngày đã qua.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *