CUỘC CHIẾN BẢO VỆ QUYỀN LỢI CỦA NGHỆ SĨ KPOP: TỪ “HỢP ĐỒNG NÔ LỆ” ĐẾN HÀNH TRÌNH PHỤC HỒI CỦA JYJ
Trong làng giải trí Kpop, thuật ngữ “hợp đồng nô lệ” đã trở thành biểu tượng cho những thỏa thuận dài hạn, thiếu công bằng giữa nghệ sĩ và các công ty quản lý. Thông thường, một hợp đồng độc quyền tiêu chuẩn chỉ kéo dài trong khoảng 6-7 năm, nhưng thực tế, nhiều công ty đã bị cáo buộc lạm dụng quyền lực để ép nghệ sĩ ký những điều khoản kéo dài vô lý, gây thiệt thòi cho người nghệ sĩ trẻ.
Khái niệm này bắt đầu thu hút sự chú ý mạnh mẽ từ năm 2009, sau vụ kiện của ba cựu thành viên DBSK – Kim Junsu, Kim Jaejoong và Park Yoochun – chống lại SM Entertainment. Các nghệ sĩ này cho rằng hợp đồng 13 năm, cùng với mức chia lợi nhuận không công bằng, như thể họ phải cam kết một cuộc sống dài hạn với công ty, đặc biệt khi tính cả thời gian nghĩa vụ quân sự, tổng thời gian có thể kéo dài đến 15 năm. E ngại hơn nữa, là các mức phạt nặng nếu họ muốn chấm dứt hợp đồng sớm, khiến nhiều nghệ sĩ cảm thấy không còn lối thoát. Cuộc tranh chấp pháp lý kéo dài nhiều năm, kết quả cuối cùng mang lại chiến thắng cho các thành viên DBSK, mở ra cánh cửa mới cho nhận thức về quyền lợi nghệ sĩ Kpop nói chung.
Dù thắng kiện, JYJ – nhóm gồm Kim Junsu, Kim Jaejoong và Park Yoochun – lại rơi vào cảnh bị cấm sóng ngầm kéo dài hơn một thập kỷ, khiến sự nghiệp của họ chịu nhiều tổn thất nghiêm trọng. Những tranh chấp pháp lý này đã ảnh hưởng không nhỏ đến hình ảnh và hoạt động của các nghệ sĩ, dù họ vẫn giữ được lòng trung thành của một bộ phận khán giả đặc biệt.
Kết quả của những tranh chấp này là sự ra đời của đạo luật JYJ, nhằm bảo vệ các nghệ sĩ khỏi những hợp đồng không công bằng, trong đó quy định thời hạn tối đa của hợp đồng là 7 năm. Bên cạnh đó, câu chuyện của Junsu – nam ca sĩ từng là biểu tượng của thế hệ idol thứ hai – cũng là một minh chứng rõ nét về quá trình vượt qua thử thách trong làng giải trí Hàn Quốc. Ra mắt cùng nhóm DBSK từ năm 2003, Junsu nổi bật với giọng hát nội lực, kỹ thuật thanh nhạc xuất sắc và khả năng trình diễn ấn tượng, nhanh chóng trở thành một trong những main vocalist tiêu biểu của Kpop thời đó.
Sau chiến thắng kiện tụng lịch sử, sự nghiệp của Junsu rẽ sang một hướng hoàn toàn mới. Mặc dù không có văn bản chính thức nào cấm sóng anh trên các phương tiện truyền hình, nhưng công chúng nhận thấy tên tuổi JYJ gần như biến mất khỏi các chương trình lớn của đài KBS, SBS, MBC. Thay vào đó, Junsu tập trung phát triển sân khấu nhạc kịch, bắt đầu từ vai chính trong Mozart! (2010). Với vai trò diễn viên nhạc kịch, anh giành nhiều giải thưởng, trở thành “ông hoàng musical idol” của Hàn Quốc và mở rộng tầm ảnh hưởng qua các album solo như Tarantallegra (2012) hay Flower (2015). Các tour diễn châu Á của anh luôn cháy vé, chứng minh sức hút không hề giảm dù đã vắng bóng trên sóng truyền hình.
Không chấp nhận dừng lại trong cảnh cấm vận, Junsu đã biến những khó khăn thành động lực để phát triển sự nghiệp đa dạng hơn. Anh tham gia biểu diễn nhạc kịch quốc tế, tổ chức concert tại Nhật, Thái Lan, Việt Nam, góp phần định hình dòng nhạc “idol musical” – nơi các thần tượng chứng minh khả năng thực thụ bằng giọng hát và khả năng diễn xuất. Đến cuối năm 2019, sau gần 10 năm bị “cấm sóng”, Junsu mới có lần xuất hiện trở lại trên truyền hình qua chương trình House of Sharing của đài MBC. Năm 2021, anh ghi hình lần đầu tiên sau nhiều năm trên kênh KBS, cộng tác cùng các diễn viên nổi tiếng. Những hoạt động này đánh dấu sự trở lại mạnh mẽ của nam nghệ sĩ, khẳng định vị thế và sức ảnh hưởng của anh trong làng giải trí Hàn Quốc.
Việc thành lập công ty riêng PALMTREE ISLAND năm 2021 đã giúp Junsu tự chủ trong hoạt động nghệ thuật, mở ra cánh cửa mới để anh tiếp cận khán giả rộng rãi hơn qua các dự án nhạc kịch, show truyền hình và các hoạt động truyền thống. Đến nay, gần tuổi 40, anh không chỉ là biểu tượng của thế hệ thần tượng cũ mà còn là “phượng hoàng” hồi sinh, chứng minh rằng sự nghiệp nghệ thuật của mình có thể vượt qua mọi thử thách, định nghĩa lại phẩm chất của người nghệ sĩ trong làng giải trí Hàn Quốc.
Junsu và JYJ vẫn mãi là những minh chứng sống cho cuộc chiến đấu không ngừng và chiến thắng của những nghệ sĩ dám đương đầu với bất công. Câu chuyện của họ là minh chứng rõ ràng về sức mạnh của ý chí và khát vọng đạt tới tự do sáng tạo trong làng giải trí dù gặp phải vô vàn khó khăn và thách thức trong quá khứ.