TẠI SAO TUYẾN ĐƯỜNG ĐẠT ĐẦU TIÊN DÀNH CHO XE ĐẠP Ở HÀ NỘI LAI Ế ẨM MỚI LÀ CÂU CHUYỆN ĐÁNG CHÚ Ý?

NƠI LÝ TƯỞNG NHƯNG LẠI ĐÌU HIU: BÀI HỌC TỪ TUYẾN ĐƯỜNG XE ĐẠP Ở HÀ NỘI

LÀN ƯU TIÊN CHO XE ĐẠP CHỈ THÂN THIỆN TRÊN MẮT?

Gần hai năm sau khi mở, tuyến đường dài 2,3 km ven sông Tô Lịch từ cầu Mọc đến cầu Yên Hòa không như mong đợi. Đường này từng được kỳ vọng sẽ góp phần thúc đẩy hệ thống giao thông xanh cho thủ đô, nhưng thực tế lại rơi vào cảnh đìu hiu, ít người qua lại.

Theo ghi nhận, số người đạp xe tại đây gần như không đáng kể. Ngồi ở các khu vực lân cận, nhiều người chia sẻ rằng họ không chọn xe đạp vì tuyến đường không thuận tiện, không liền mạch. Ông Văn Hùng, sống gần đó, cho biết chỉ đạp xe ở đây vì gần nhà, nhưng “đường này quá bất tiện, nhiều đoạn phải xuống dắt xe qua đường, gây khó chịu và ngại đi”. Hơn nữa, sông Tô Lịch chưa trong xanh, nước đổi màu, bốc mùi khó chịu, khiến cư dân e ngại cho trẻ nhỏ ra ngoài, nhất là khi nhiều người còn xả rác hoặc để vật nuôi phóng uế bừa bãi.

Trước đó, lãnh đạo Sở GTVT Hà Nội (nay là Sở Xây dựng) đã đề xuất nghiên cứu tiếp tục tổ chức các tuyến đường ưu tiên cho xe đạp, tập trung quanh công viên Hòa Bình. Tuy nhiên, đến hiện tại, chính quyền địa phương chưa có thông tin chính thức về kế hoạch này.

HẠ TẦNG VÀ VĂN HÓA ĐẠP XE ĐỀU CẦN ĐỔI MỚI

Chuyên gia giao thông Nguyễn Xuân Thủy nhận định rằng, việc tuyến đường ven sông Tô Lịch trống trải, vắng bóng người đạp xe phần lớn là do điểm nghẽn về hạ tầng và văn hóa chưa hình thành rõ nét trong cộng đồng. Ông cho biết, “để phát triển thói quen đạp xe, cần có hệ thống quy hoạch đồng bộ và mạng lưới liên hoàn chứ không chỉ là vài đoạn đường riêng lẻ”.

Theo chuyên gia, nhiều tuyến phố của Hà Nội có mặt cắt hẹp, trung bình chỉ 7-11 m, khiến việc xây dựng làn dành riêng cho xe đạp gần như không khả thi. Trong khi đó, những tuyến đường rộng hơn lại có mật độ phương tiện quá lớn, gây ngại cho người đi xe đạp. Hệ quả là, dù khuyến khích, người dân vẫn còn e dè, không hình thành thói quen cố định.

Ngoài ra, chuyên gia Thủy nhấn mạnh rằng việc xây dựng mạng lưới đường dành cho xe đạp cần phải liên kết chặt chẽ, tạo thành một hệ thống đồng bộ, giúp người dân dễ dàng di chuyển và hình thành văn hóa đạp xe. Các dịch vụ hỗ trợ như hệ thống thuê xe công cộng cũng cần được nâng cấp để phù hợp với nhu cầu, đặc biệt cho nhóm người lớn tuổi.

Chuyên gia giao thông Doãn Minh Tâm cho biết, việc phát triển văn hóa đạp xe tại đô thị không thể tách rời yếu tố quy hoạch. Hà Nội hiện chưa có quy hoạch rõ ràng cho hệ thống đường dành riêng cho xe đạp, gây khó khăn trong quá trình vận hành.

Ông nhấn mạnh, “nếu không có đường dành riêng cho xe đạp, việc thúc đẩy văn hóa này chỉ là hứa hẹn chung chung. Thực tế, thói quen đạp xe chỉ có thể hình thành bền vững khi hạ tầng phù hợp được xây dựng đồng bộ”. Chính vì thế, xây dựng mạng lưới liên hoàn, tách biệt rõ ràng các loại phương tiện sẽ giúp thúc đẩy hiệu quả và lan tỏa phong trào đạp xe trong cộng đồng.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *